Tạm thời những ngày hiện tại em vẫn là gái-cô-đơn-rất-ổn. Em vẫn luôn cố gắng để sống một mình thật tốt, sống mạnh mẽ và rắn rỏi. Đời này va đập nhiều, góc cạnh sắc, em cũng phải tự mài dũa bản thân để thích nghi với cuộc sống khi chưa thể biến một mình thành hai mình. Em cứ nhởn nhơ vậy thôi, hiện tại của em vẫn chưa thấy bóng hình anh đâu, người yêu tương lai!
Nhưng có lẽ, những ngày mơ hồ nào đó, trong những lần thả trút nỗi đau, em nhận ra em không thể cố gắng một mình mãi được. Em không sợ cô đơn, nhưng vô cùng sợ cô độc. Cô đơn là thứ có thể chế ngự, có thể học cách làm quen, còn cô độc đáng sợ hơn thế nhiều lần. Là khi bước đi nhưng nhận ra không có ai ở phía trước cổ vũ, chờ đón, quay đầu lại phía sau cũng không có một ai ngước mắt dõi theo. Cô độc là cảm giác muốn bấu víu vào ai đó nhưng chợt nhận ra rằng không có bất cứ một ai cả. Những lúc như thế em lại nghĩ, có anh thì thật tốt, người yêu tương lại ạ!
Em không biết tiêu chuẩn về mẫu bạn gái lý tưởng trong anh là như thế nào. Nhưng tin em đi, làm gì có ai là lý tưởng hay hoàn hảo?
Em cũng chỉ là một cô gái bình thường, biết yêu thương bản thân, yêu thương bè bạn, gia đình, sau này sẽ biết yêu thương cả anh nữa. Như thế có đủ không?
Em cũng chỉ là một cô gái có thể bên cạnh anh, nắm lấy tay anh khi anh cần, cùng anh chia sẻ những thứ liên quan đến cuộc sống của anh, của em, như cách mà em cần anh bên cạnh. Vậy có ổn không?
Em cũng chỉ là một cô gái dành đôi ba phần đặc biệt trong tim mình để trao yêu thương cho anh. Đảm bảo rằng em không yêu anh nhiều nhất, nhưng cũng sẽ không có ai yêu anh hơn em, trừ mẹ anh!
Vậy đấy, em không được trời cho thanh sắc, vốn không phải là một cô gái nổi bật giữa dòng đời. Nhưng em tự tin em là riêng, là duy nhất. Thế nên thay vì ngồi ê a những câu ca cẩm, trách than đời, trách than số phận hẩm hiu, em nghĩ, em sẽ đi tìm anh, người yêu ạ!
Cứ ở yên đấy nhé, và đợi em, cho đến khi em tìm ra anh, mình sẽ yêu nhau!!!
Comments[ 0 ]
Đăng nhận xét